Tuesday, June 17, 2025

Dịu dàng màu nắng: Đằng sau bối cảnh xóm trọ nghèo mà ấm tình người

Xóm trọ công nhân trong “Dịu dàng màu nắng” được họa sĩ Lê Đức Thọ dày công tái dựng, mang đến không gian sống chân thực, đầy cảm xúc, góp phần làm bật lên câu chuyện đời.

Trong bất cứ bộ phim truyền hình nào, bối cảnh không chỉ là nơi diễn ra câu chuyện phim mà còn mang sứ mệnh chở cảm xúc, gợi ký ức và khắc sâu không khí đặc trưng cho câu chuyện. Một bối cảnh chỉn chu có thể biến một cảnh quay giản dị thành khoảnh khắc đáng nhớ, làm nổi bật tính cách nhân vật, phản ánh chiều sâu xã hội. Với “Dịu dàng màu nắng”, bối cảnh xóm trọ công nhân chật chội nhưng đầy tình người đã trở thành “nhân vật thầm lặng” gắn bó với khán giả suốt những tập phim.

Dịu dàng màu nắng: Đằng sau bối cảnh xóm trọ nghèo mà ấm tình người

Để tạo nên bức tranh chân thực ấy, họa sĩ Lê Đức Thọ cùng ekp đã lặn lội tìm kiếm, thiết kế và sắp đặt từng viên gạch, góc tường sao cho bối cảnh không chỉ đúng kịch bản mà còn giàu cảm xúc. Anh đã có những chia sẻ đầy chân thành về hành trình dựng nên xóm trọ, trái tim của “Dịu dàng màu nắng”.

Anh có thể chia sẻ cảm hứng tạo nên xóm trọ bối cảnh chính của phim?

Tôi lấy cảm hứng từ những khu trọ của công nhân quanh các khu công nghiệp ngoại thành. Đó là những dãy nhà cấp 4 cũ kỹ, tường loang, lối đi chật hẹp, dây điện chằng chịt rất đời thường, rất đặc trưng. Tôi đã dành khá nhiều thời gian đi khảo sát thực tế, ghi chép, chụp lại hình ảnh, rồi từ đó chọn ra địa điểm phù hợp nhất với câu chuyện mà biên kịch và đạo diễn muốn kể.

Dịu dàng màu nắng: Đằng sau bối cảnh xóm trọ nghèo mà ấm tình người

Khu nhà trọ trước khi được ekip làm phim Dịu dàng màu nắng “tân trang” (Ảnh: Hoạ sĩ Lê Đức Thọ)

Dịu dàng màu nắng: Đằng sau bối cảnh xóm trọ nghèo mà ấm tình người

Qua bàn tay của hoạ sĩ bối cảnh, khu nhà đã sẵn sàng để quay những cảnh phim (Ảnh: Hoạ sĩ Lê Đức Thọ)

Anh đã tìm kiếm tư liệu và tái dựng không gian sống như thế nào để đạt được sự chân thực?

May mắn là tôi từng có thời gian đi thuê trọ ở những khu vực tương tự, thậm chí điều kiện còn tồi tàn hơn. Những kỷ niệm đó giúp tôi hiểu rõ cuộc sống khổ cực nhưng cũng ấm áp tình người ở những xóm trọ công nhân. Khi dựng bối cảnh, tôi cố gắng đưa vào những chi tiết nhỏ nhất như dây phơi, nồi niêu cũ, bếp than, giường tầng… Tất cả phải ăn nhập với tính cách nhân vật. Ví dụ, phòng Bắc nhân vật làm kỹ thuật được tôi thiết kế chiếc giường treo tường, vừa tiết kiệm diện tích vừa đúng với tính cách gọn gàng, sáng tạo của anh ta.

Dựng bối cảnh trong không gian chật chội hẳn có nhiều khó khăn?

Rất nhiều khó khăn! Với phim trường rộng rãi, mọi thứ dễ xoay trở hơn. Nhưng ở đây, chúng tôi phải dựng trong không gian chỉ vài mét vuông, vừa đủ chỗ cho diễn viên, máy quay, ánh sáng mà vẫn phải giữ bố cục đẹp và chân thực. Tôi thường xuyên phải tính toán vị trí đặt camera, cách ánh sáng len qua những khe cửa, rồi sắp đặt đạo cụ sao cho cảnh quay không bị rối mắt nhưng vẫn sống động.

Dịu dàng màu nắng: Đằng sau bối cảnh xóm trọ nghèo mà ấm tình người

Dịu dàng màu nắng: Đằng sau bối cảnh xóm trọ nghèo mà ấm tình người

Căn phòng trọ của Bắc – Lan Anh trước và sau khi cải tạo (Ảnh: Hoạ sĩ Lê Đức Thọ)

Dịu dàng màu nắng: Đằng sau bối cảnh xóm trọ nghèo mà ấm tình người

Dịu dàng màu nắng: Đằng sau bối cảnh xóm trọ nghèo mà ấm tình người

Căn phòng của Nam – Xuân trước và sau khi cải tạo (Ảnh: Hoạ sĩ Lê Đức Thọ)

Phân cảnh nào khiến anh xúc động nhất khi nhìn bối cảnh mình tạo ra lên hình?

Tôi nhớ nhất cảnh Bắc ngồi lặng lẽ trong căn phòng gần như trống trơn, nó lột tả được nỗi cô độc, sự mất mát của anh ấy. Rồi cảnh Lan Anh lặng lẽ thu dọn đồ đạc rời xóm trọ, chỉ với một góc phòng nhỏ nhưng chất chứa biết bao buồn tủi, day dứt. Một cảnh khác khiến tôi rơi nước mắt là cảnh Khoai nhìn thấy mẹ khóc – nó chạm đến nỗi khổ thầm lặng của những người lao động luôn phải chọn hy sinh.

Dịu dàng màu nắng: Đằng sau bối cảnh xóm trọ nghèo mà ấm tình người

Theo anh, bối cảnh xóm trọ mang đến thông điệp gì cho khán giả?

Xóm trọ chật hẹp, cũ kỹ nhưng đầy hơi ấm tình người. Nó phản chiếu đúng đời sống của hàng triệu công nhân, người lao động nhập cư nơi phố thị. Chúng tôi muốn nói rằng, ở đâu có tình thương, ở đó có hy vọng. Con người dù túng thiếu vật chất vẫn có thể san sẻ, đùm bọc nhau để sống tử tế, nhân văn.

Anh kỳ vọng điều gì khi khán giả theo dõi “Dịu dàng màu nắng”?

Tôi chỉ mong khán giả hãy đón nhận bộ phim như một món quà mà ê-kíp đã dốc toàn tâm toàn lực, có khi là mồ hôi, nước mắt, thậm chí cả máu. Tôi tin rằng mỗi góc xóm trọ, mỗi mảng tường loang đều chất chứa câu chuyện của rất nhiều người ngoài đời thật. Hy vọng sau bộ phim, ai cũng sẽ thêm trân trọng những mảnh đời lam lũ vẫn ngày đêm giữ cho phố thị vận hành.

Dịu dàng màu nắng: Đằng sau bối cảnh xóm trọ nghèo mà ấm tình người

Cù Thị Trà – Ngọc Huyền – Mai Huê vào vai những nữ công nhân ở xóm trọ. (Ảnh FB nhân vật)

Với sự chỉn chu trong từng chi tiết bối cảnh, “Dịu dàng màu nắng” không chỉ chạm đến trái tim khán giả nhờ diễn xuất chân thật mà còn bởi cái hồn đầy ấm áp toát lên từ những căn phòng bé nhỏ. Đó chính là điều làm nên sức sống lâu bền cho những thước phim đời thường mà giàu tình người.

Nguồn: vtv.vn

 

 

 

PHIM ĐẶC SẮC
spot_img
spot_img
spot_img
TIN MỚI NHẬN
TIN LIÊN QUAN
- Quảng Cáo -spot_img