Trong chuyến đi gần đây đến Madrid, Tây Ban Nha, phóng viên của báo Anh Business Insider đã đặt chỗ trước tại nhà hàng Sobrino de Botín, hay như người dân địa phương vẫn gọi bằng tên ban đầu Casa Botín.
Botín đã gần 300 tuổi. Sách Kỷ lục Guinness Thế giới gọi đây là nhà hàng hoạt động liên tục lâu đời nhất trên trái đất.
Nhà hàng nằm ở khu phố cổ, trung tâm thủ đô Madrid |
Món ăn của nhà hàng có trong hầu hết các cuốn sách hướng dẫn về Madrid và nhà hàng Botín bốn tầng này đã tiếp đón phần lớn các thực khách nổi tiếng. Các nhà văn, nhà lãnh đạo thế giới và các vị chức sắc đến thăm đều đã cắm nĩa của họ vào món lợn sữa quay lừng danh của nhà hàng.
Vào nửa sau của thế kỷ 18, chàng thanh niên Francisco Goya (họa sĩ người Tây Ban Nha có ảnh hưởng lớn) làm nghề rửa bát ở đây. Ernest Hemingway là khách quen khi ông ở Madrid đưa tin về Nội chiến Tây Ban Nha, đến nỗi nhiều người trìu mến gọi ông với cái tên thân thuộc mang tính địa phương là “Don Ernesto”.
Trên thực tế, nhà văn có một bàn riêng trên tầng hai, nơi ông sẽ dành hàng giờ để đánh máy chữ và uống nhiều rượu. Nhà hàng cũng xuất hiện trong sách của nhà văn. Thậm chí, Hemingway còn thử nấu món cơm thập cẩm trong bếp của nhà hàng…
Chiếc bàn nhà văn Hemingway từng ngồi làm việc và ăn uống ở nhà hàng |
Nhà hàng lúc nào cũng đông đúc. Cho dù bạn vào lúc 1 giờ 15 chiều, trễ để ăn trưa nhưng quá sớm để ăn tối nhưng nhà hàng đã đầy khoảng hai phần ba. Pepe Gonzalez, một thành viên của gia đình sở hữu Botín từ đầu thế kỷ 20, cho biết, tỷ lệ giữa khách du lịch và người dân địa phương là khoảng 75/25. Tuy nhiên, kể từ đại dịch, nhiều người dân Madrid đến Botín thưởng thức đông hơn.
Hemingway yêu thích Madrid, gọi đây là “thành phố Tây Ban Nha nhất trong tất cả các thành phố ở Tây Ban Nha”; thậm chí còn đi xa hơn khi cho rằng Madrid là “thủ đô của thế giới”. Ông đã dành thời gian ở thành phố này vào những năm 1920 và 30, cũng như những năm 50, và sau đó là lần cuối cùng vào năm 1960 trước khi qua đời ở Idaho vào năm 1961.
“Don Ernesto” đã đưa nhà hàng vào phần cuối của cuốn tiểu thuyết “Mặt trời vẫn mọc” của mình. Jake và Brett, hai nhân vật chính, dừng lại ở nhà hàng để dùng bữa với đoạn: “Chúng tôi ăn trưa ở Botín, trên lầu. Đó là một trong những nhà hàng ngon nhất thế giới. Chúng tôi có món lợn sữa quay và uống Roja Alta. Brett không ăn nhiều. Cô ấy không bao giờ ăn nhiều. Tôi đã ăn một bữa rất thịnh soạn và uống ba chai Rioja Alta”.
Thực khách luôn đông đúc trong nhà hàng cổ xưa |
Thực đơn của nhà hàng chủ yếu là những món tiêu chuẩn điển hình của Tây Ban Nha như tôm tỏi, lòng bò kiểu Madrid, chipirones (mực non tẩm ướp), giăm bông Iberia, bánh croquette, xúc xích đen được làm từ tiết lợn, súp tỏi…
Trên thực tế, lò đốt củi là “ngôi sao” thực sự của nhà hàng Botín, ngọn lửa chưa bao giờ tắt kể từ khi nhà hàng mở cửa lần đầu tiên vào năm 1725.
Bất kỳ ai đi lên phòng ăn ở tầng hai đều có thể nhìn thấy chiếc lò đốt củi để nấu súp và các món ăn khác ở Botín.
Trước khi lên tầng hai, hãy ngắm nhìn người đầu bếp, tay cầm mái chèo dài hoặc tấm chống nóng, khi ông luôn tay đảo những con lợn và cừu quay bên trong lò đang cháy.
Lò nướng cũng lâu đời như chính nhà hàng và được khẳng định ngọn lửa chưa bao giờ bị dập tắt kể từ khi nhà hàng mở cửa lần đầu tiên vào năm 1725. Với ngọn lửa luôn hoạt động, các đầu bếp không cần lo lắng về việc phải nổi lửa trở lại để làm nóng lò khi bắt đầu ngày làm việc.
Lò nướng được giữ nóng suốt 3 thế kỷ |
Các món ăn nổi tiếng nhất tại Botín đến từ lò nướng, đó chính là món cochinillo asado – heo sữa quay và món cordero asado – thịt cừu nướng.
“Nổi tiếng, không phải vì các nhà báo và người nổi tiếng đã thổi phồng các món ăn qua nhiều thế hệ, mà bởi như chúng tôi nhận thấy, chúng thực sự ngon. Sau khi ăn thử, chúng tôi tin chắc rằng bất kỳ du khách nào đến lần đầu, lần thứ hai hoặc lần thứ ba đều chọn thịt lợn và thịt cừu”, bài báo nhận xét.
Lợn được lấy từ các trang trại ở Segovia, trong khi thịt cừu đến từ vùng đất nông nghiệp của Sepúlveda và Riaza, phía đông bắc Segovia. Có những nhà hàng khác trong khu vực cố gắng bắt chước những gì Botín làm – đặc biệt món thịt cừu và thịt lợn nướng – nhưng không thể thành công.
Món lợn sữa quay lừng danh |
Cuối cùng, bài báo kết luận: “Bẫy du lịch” không đúng với Sobrino de Botín. Rất nhiều khách du lịch đã ăn uống ở đây, nhưng chắc chắn đó không phải là một “cái bẫy” dựng lên từ danh tiếng của quá khứ.
Nhà hàng lấy tên từ Jean Botín, một đầu bếp người Pháp. Ông đã đến Madrid cùng người cháu của vợ mở một quán nhỏ nấu ăn cho khách du lịch. Ban đầu nhà hàng có tên Casa Botín, sau này là Sobrino de Botín. Sobrino trong tiếng Tây Ban Nha có nghĩa là cháu trai, nên nhà hàng được hiểu “cháu trai của Botín”. Trong thế kỷ 19, nhà hàng đã được cải tạo rộng lớn hơn và vào thế kỷ 20, gia đình Gonzalez tiếp quản sở hữu nhà hàng, mở rộng thêm như ngày nay.
Nguồn: thanhnien.vn