Nhạc sĩ Phạm Minh Tuấn sinh năm 1942, mùa xuân này ông vừa tròn 82 tuổi. Tuy sức khoẻ cũng có lúc trồi sụt, có thời gian ông cũng phải đi nằm viện, nhưng sức sáng tạo nghệ thuật của ông thì luôn vô biên. Nó chứng tỏ tài năng, nhiệt huyết, và tình yêu thắm thiết với cuộc sống của ông. Nhạc sĩ vẫn có nhiều sáng tác âm nhạc mới cống hiến cho đời, mà mùa xuân mới này là những bài hát như: “Nụ cười thành phố” một bài hát hưởng ứng cuộc thi “Đất nước trọn niềm vui” của báo Người Lao động phát động và bài hát “Hành quân nhe O hát Xa khơi” mới được Hội m nhạc TPHCM tổ chức thu thanh với tiếng hát nam ca sĩ Võ Thành Tâm rất xuất sắc để giới thiệu đến đông đảo công chúng yêu âm nhạc.
Nhớ lại năm 1963 của thế kỷ trước, một tốp ca nữ lừng danh nhất bấy giờ của miền Bắc là tốp ca nữ Đoàn ca múa nhân dân TW với các nghệ sĩ Ngọc Dậu, Tân Nhân, Chu Tứ, Thiên Nga, Hoàng Anh, Mai Lan, Phương Thảo, Đàm Nọc, Thu Phương… với chiếc khăn rằn khoác vai , vừa hát vừa đệm đàn thập lục đã mang đi khắp 5 châu bốn biển và nơi đâu cũng được hoan nghênh nhiệt liệt bài hát “Qua sông”.
Hò khoan, chúng em khua mái chèo
Ðưa các anh qua dòng sông lạnh lẽo
Ðường hành quân các anh đi khắp nẻo
Vì quê hương mà anh chẳng ngại gian lao
Hò khoan hỡi khoan hò khoan hỡi khoan hò khoan…
Mọi người lại càng hoan nghênh nhiệt liệt hơn khi biết đây là một bài hát từ miền Nam lửa đan gửi ra, của một nhạc sĩ rất trẻ mới 21 tuổi xuân của đoàn văn công giải phóng là nhạc sĩ Phạm Minh Tuấn. Trong đạn lửa và gian lao, bài hát vừa trữ tình lãng mạn, vừa phơi phới một niềm lạc quan của tuổi trẻ miền Nam tham gia kháng chiến:
Hò khoan, hỡi khoan hò khoan, hỡi khoan hò khoan
Dòng sông, dòng sông rọi ánh trăng thanh
Long lanh in hình đoàn giải phóng ớ qua sông
Qua sông ra chiến trường
Nơi miền quê khói lửa tràn lan
Vì tương lai tay súng em sẵn sàng
Bảo vệ xóm làng để tiếng hò ngân vang
Với bài hát này, tốp ca nữ của Đoàn ca múa nhân dân TW biểu diễn nơi nào cũng được hoan nghênh nhiệt liệt. Năm 1965, bài hát được giải thưởng văn học nghệ thuật cao quý mang tên Nguyễn Đình Chiểu của Mặt trận dân tộc giải phóng miền Nam. Bên những văn nghệ sỹ giải phóng “cây đa cây đề” thâm niên, Phạm Minh Tuấn là tác giả trẻ nhất được giải thưởng VHNT Nguyễn Đình Chiểu.
Đúng như thế, măm ấy Phạm Minh Tuấn mới 21 tuổi, là nhạc công của đoàn văn công giải phóng, ngày đêm tay súng tay đàn đi chiến đấu và biểu diễn phục vụ quân và dân đánh giặc “gạo hẩm cầm hơi và điếu thuốc cũng chia đôi”. Tài năng sáng tác của Phạm Minh Tuấn cũng bộc lộ từ đây, trong khói lửa chiến tranh của miền Nam anh dũng, trong ánh sáng lý tưởng cao quý của người chiến sỹ- nghệ sỹ cách mạng, từ trái tim rất giàu tình yêu quê hương đồng đội của người nghệ sĩ- chiến sỹ giải phóng. Năm 1968, trong chiến dịch Mậu thân, Phạm Minh Tuấn đã cũng nhà thơ Lê Anh Xuân viết nên bài ca “Bài ca nữ tự vệ Sài gòn” rất đặc sắc và tiếp tục được tốp ca nữ Đoàn ca múa TW ở miến Bắc xa xôi làm tiết ,mục đi biểu diễn khắp nơi, được phát trên làn sóng đài vào tận Sài gòn động viên cuộc tiến công Mậu thân của chúng ta…
Nửa thế kỷ đã trôi qua. Phạm Minh Tuấn vẫn là Phạm Minh Tuấn năm xưa, trong trẻo, giàu ánh sáng lý tưởng, đậm đà tình nghĩa đồng chí, đồng đội, đồng nghiệp. Anh vẫn là nhạc sĩ của khát vọng, của tình yêu và của những bài ca không quên:
Bài ca tôi không quên, tôi không quên
Tháng ngày vất vả
Bài ca tôi không quên, tôi không quên
Gót mòn hành quân hối hả
Làm bạn cùng trăng và ôm súng ngắm sao khuya.
Có lẽ bởi ân tình sâu đậm ấy , anh không bao giờ quên những đồng đội cùng mình chiến đấu năm xua, em gái giao liên “ chỉ một lần gặp thôi mà nỗi nhớ mênh mang”, và những đồng đội đồng nghiệp tay súng tay đàn những năm cùng anh than gia kháng chiến. Và càng không quên những nghệ sĩ nơi miền bắc xa xôi đã hát những bài ca chiến đấu của miền nam, của chính anh mà những ngày ấy, các anh chỉ được nghe những tiếng hát ấy từ những chiếc đài bán dẫn nhỏ xíu giữa cánh rừng Tây Ninh còn khét ket mùi đạn bom …Những người nghệ sĩ ấy đã hát “Qua sông” , đã hát “Bài ca nữ tự vệ Sài Gòn”, đã hát “Xuân chiến khu”, “ Cây chông tre” và đã hát cả Xa khơi , Câu hò bên bến Hiền Lương… vì một khát vọng thống nhất nước nhà, động viên miền Nam chiến đấu.
Dừng chân bên bờ suối, lắng nghe O hát Xa khơi
Nắng toả chiều nay…
Đường đêm lạnh buốt chân không giày
Thương thương lắm những chàng trai ra trận
Hướng về Nam nên O hát Xa khơi…
Bài hát của người nghệ sĩ tuổi 80 thực sự rất xúc động. Nó gợi nhớ lại những tháng năm, những người nghệ sĩ ma sức mạnh của một binh đoàn ra trận. Trong binh đoàn ấy, có Phạm Minh Tuấn và vợ anh chị Hồng Cúc, có những nghệ sĩ văn công Giải phóng giữa rừng sâu muỗi vắt, có những nghệ sĩ của cả nước như Tân Nhân, Tường Vi, tốp ca nữ ca múa TW đi suốt hai cuộc kháng chiến. Bài hát của Phạm Minh Tuấn hùng dũng như tiếng kèn xung trận, nhưng sâu thẳm trong bài ca là nhưng dạt dào tình cảm của những người nghệ sĩ dù là Nam hay Bắc, nhưng cùng đứng chung một chiến hào, cùng chung một lý tưởng và khát vọng thống nhất nước nhà.
“Bài ca tôi đã hát
Bài ca tôi đã hát
Với quê hương với bạn bè với cả cuộc đời
Tôi không thể nào quên
Bài ca tôi đã hát
Bài ca tôi đã hát
Với em yêu, với đồng đội, với cả lòng mình
Tôi không thể nào quên
Tôi không thể nào quên”
Cảm ơn nhạc sĩ Phạm Minh Tuấn tiếp tục tận hiến cho đời những sáng tác rất có giá trị, lay động trái tim người, rất bổ ích cho cuộc sống hôm nay… Nó nối dài thêm những sáng tác bất hủ của anh: Đất nước, Bài ca không quên, Dấu chân phía trước, Đường tàu mùa xuân, Thành phố tình yêu và nỗi nhớ, Khát vọng,…
Cũng xin được nói thêm là, cùng với “Hành quân nghe O hát xa khơi”, nhạc sĩ Phạm Minh Tuấn mùa xuân này còn có ca khúc rất ý nghĩa “Nụ cười Thành phố”, được anh viết để tham gia cuộc thi âm nhạc “Đất nước trọn niềm vui” do báo Người Lao động tổ chức. Đó là một góc nhìn đầy tự hào, kiêu hãnh về chặng đường vẻ vang 50 năm bảo vệ, xây dựng, phát triển TP. HCM mà nhạc sĩ là một người trong cuộc. Theo ghi nhận chung, tác phẩm này có giai điệu dạt dào, lời ca rất rung động lòng người…
Nhạc sĩ Phạm Minh Tuấn mùa xuân náy là như vậy. Càng có tuổi, ông sáng tác càng thêm phong phú, thâm hậu, và sức khoẻ cũng càng thêm dồi dào. Nghĩ thật hạnh phúc lắm thay…
Nhạc sĩ Phạm Minh Tuấn sinh năm 1942, mùa xuân này ông vừa tròn 82 tuổi. Tuy sức khoẻ cũng có lúc trồi sụt, có thời gian ông cũng phải đi nằm viện, nhưng sức sáng tạo nghệ thuật của ông thì luôn vô biên. Nó chứng tỏ tài năng, nhiệt huyết, và tình yêu thắm thiết với cuộc sống của ông. Nhạc sĩ vẫn có nhiều sáng tác âm nhạc mới cống hiến cho đời, mà mùa xuân mới này là những bài hát như: “Nụ cười thành phố” một bài hát hưởng ứng cuộc thi “Đất nước trọn niềm vui” của báo Người Lao động phát động và bài hát “Hành quân nghe O hát Xa khơi” mới được Hội Âm nhạc TPHCM tổ chức thu thanh với tiếng hát nam ca sĩ Võ Thành Tâm rất xuất sắc để giới thiệu đến đông đảo công chúng yêu âm nhạc. |
Nguồn: arttimes.vn