Từ một giáo viên kiêm chuyên viên phân tích video không lương ở Đức, HLV Matt Ross đã đi hành trình dài để trở thành thuyền trưởng đội tuyển Nepal. Giữa những năm tháng xa vợ, ông chọn bóng đá làm hơi thở của cuộc sống.
HLV người Úc tiết lộ: “Vợ tôi là giáo viên, và cũng là một nghệ sĩ tài năng. Cô ấy là nhạc công và vũ công. Cứ mỗi kỳ nghỉ, chúng tôi lại sang châu Âu – tôi đi xem bóng đá, còn cô ấy tới nhà hát opera hoặc xem ballet. Chúng tôi đều bị châu Âu cuốn hút: tôi vì bóng đá, cô ấy vì âm nhạc và nghệ thuật. Sau vài năm, tôi nói: “Anh cần đến châu Âu để học hỏi thêm về bóng đá, để sống trong một nền văn hóa bóng đá thực thụ”.

HLV Matt Ross đã có hành trình dài với bóng đá qua nhiều vai trò khác nhau và hiện tại đang dẫn dắt đội tuyển Nepal, đối đầu với đội tuyển Việt Nam do HLV Kim Sang-sik dẫn dắt
ẢNH: ĐỘC LẬP
Ở Úc, bóng đá không phải môn thể thao hàng đầu – chúng tôi có cricket, có rugby, bóng đá chỉ đứng thứ 4 hoặc thứ 5 trong danh sách yêu thích của người dân. Tôi muốn được hòa mình vào một môi trường mà bóng đá là hơi thở của cuộc sống. Ban đầu, kế hoạch chỉ là một năm; nếu thuận lợi, tôi tìm được việc huấn luyện thì sẽ tính tiếp. Và cứ thế, mọi chuyện bắt đầu”.
Khởi đầu gian khó nơi xứ lạ
HLV Matt Ross nói: “Những năm đầu tiên ở châu Âu, tôi cực kỳ khó khăn. Tôi không biết tiếng Đức, thậm chí chưa dạy học gì, nên gần như bắt đầu lại từ con số không. Giống như khi giấc mơ trọng tài tan vỡ, giờ đến lượt giấc mơ huấn luyện cũng sắp tắt. Không CLB nào ở châu Âu quan tâm tới một HLV người Úc chỉ có bằng AFC B, không kinh nghiệm, lại chẳng nói được tiếng Đức.
Tôi bèn nghĩ ra một hướng khác – trở thành chuyên viên phân tích video. Vị trí này không đòi hỏi giao tiếp nhiều. Cuối năm đó, CLB nữ Frankfurt đồng ý cho tôi làm tình nguyện viên phân tích video không lương, và chính công việc ấy đã khởi đầu cho giai đoạn tiếp theo. Tôi quyết định ở lại thêm một năm nữa xem có thể biến nó thành điều gì bền vững hơn không.

HLV Ross Matt chia sẻ đội tuyển Nepal tốt hơn mỗi ngày đã là thành công lớn
ẢNH: KHẢ HÒA
Chúng tôi từng dạy ở vài quốc gia khác nhau. Mỗi năm, có một hội chợ việc làm quốc tế ở London, nơi hàng trăm trường quốc tế từ khắp nơi trên thế giới đến tuyển giáo viên. Vợ tôi tham dự và nhận được 4-5 lời mời. Chiều hôm đó, tôi muốn đi xem Arsenal đá ở sân Emirates nên nói: Em chọn đi, chỉ cần ở châu Âu là được. Anh đi xem bóng đá. Khi tôi quay lại, cô ấy nhận việc ở Frankfurt. Thế là quyết định được đưa ra.
Cũng xin được giới thiệu thêm, vợ tôi tên Soon Kim – người Hàn Quốc, là nghệ sĩ piano cổ điển. Ngoài ra còn học ballet, nhưng thế mạnh chính vẫn là piano. Cô ấy đã hy sinh rất nhiều để tôi theo đuổi sự nghiệp bóng đá. Từ 2018 đến nay, chúng tôi sống xa nhau – cô ấy ở Pháp, tôi ở Nepal. Chúng tôi đã xa nhau lâu rồi, thật sự không dễ dàng. Nhưng đó là sự đánh đổi cô ấy chấp nhận, vì sự nghiệp giảng dạy của mình. Cô ấy từng rất hạnh phúc ở Úc, còn tôi là người nói rằng mình cần sang châu Âu để theo đuổi giấc mơ huấn luyện”.

HLV Matt Ross là người Úc và đã có nhiều năm làm việc ở Đức
ẢNH: ĐỘC LẬP
Bước nhảy vọt ở giải Bundesliga nữ
HLV đội tuyển Nepal kể lại: “Tôi khởi đầu với vị trí phân tích video, và khi đó họ chưa biết tôi cũng có bằng huấn luyện. Tôi đã học lấy bằng UEFA B tại Ireland. Cuối mùa giải đầu tiên, tôi nói với CLB: Nếu có vị trí huấn luyện nào trống, tôi rất muốn thử sức. Họ giao tôi dẫn đội ba – tức đội nữ thi đấu ở giải hạng tư, sau đội một (Bundesliga) và đội hai (hạng nhì). Đó là một đội nghiệp dư, không được đầu tư nhiều. Cuối mùa đó, may mắn là chúng tôi vô địch giải hạng tư.
Tiếp đó, họ chuyển tôi sang đội U.17 – thi đấu ở giải trẻ Bundesliga – và chúng tôi cũng vô địch khu vực phía nam. Trong lúc đó, tôi vẫn làm công việc phân tích video cho đội một và vẫn dạy học, đồng thời học tiếp bằng UEFA A ở Ireland. Những năm 2014-2016 là giai đoạn cực kỳ căng thẳng: tôi làm 3-4 công việc cùng lúc – huấn luyện, dạy học, phân tích, học thêm – nhưng tôi yêu nó. Mọi thứ đều xoay quanh bóng đá.

Đội tuyển Việt Nam và đội tuyển Nepal sẽ đối đầu trên sân Thống Nhất vào 19 giờ 30 phút ngày
ẢNH: ĐỘC LẬP
HLV trưởng đội một khi đó là Colin Bell, người sau này trở thành bạn thân của tôi. Anh ấy nói: Tôi muốn cậu làm trợ lý. Tôi chưa bao giờ nghĩ mình sẽ được làm việc ở Bundesliga nữ, nhưng tôi nhận lời. Chúng tôi làm việc cùng nhau rất ăn ý, nhưng chỉ sau 7, 8 trận, anh ấy rời đội. Chủ tịch bảo tôi tạm dẫn đội vài trận. Chúng tôi thắng hai trận đầu, ông ấy bảo dẫn thêm, rồi lại thắng. Sau đó là kỳ nghỉ đông dài ở Đức. Khi mùa giải trở lại, chúng tôi thắng trận đầu tiên và ông chủ nói: “Cứ thế, cậu làm HLV trưởng luôn”.
Dấu ấn thầm lặng ở Champions League và vai trò ở Nepal
Câu chuyện tiếp tục được HLV Matt Ross thuật lại: “Chỉ trong hai năm rưỡi, tôi đi từ vị trí phân tích video lên HLV trưởng, dẫn đội ở Champions League. Trận thứ tư của tôi là ở Thụy Điển, trong khuôn khổ Champions League – một cảm giác thật điên rồ. Khi đang ở trong guồng quay ấy, tôi không có thời gian để nhận ra mình đã đi xa thế nào, chỉ liên tục làm việc, phân tích, huấn luyện, thi đấu. Chỉ khi nhìn lại sau đó tôi mới thấy quãng thời gian ấy thực sự đặc biệt.
Năm 2015, Frankfurt vô địch Champions League khi đánh bại PSG trong trận chung kết. Tôi là chuyên viên phân tích video của Frankfurt thời điểm đó. Bên cạnh việc phân tích video cho đội, tôi còn đảm nhận cả vai trò trinh sát. Thế là tôi bay khắp nơi, từ Na Uy tới Thụy Điển, lẻn vào sân xem đối thủ, quay lại video, chuẩn bị báo cáo. Tôi làm việc không ngừng: ban ngày dạy học, tối huấn luyện, đêm phân tích, cuối tuần học bằng. Vai trò của tôi chỉ nhỏ thôi, nhưng tôi tự hào được góp phần vào chức vô địch đó.
Có một kỷ niệm nữa, một lần tôi nhận được tin nhắn trên LinkedIn từ một người của Liên đoàn Bóng đá Trung Quốc, mời tôi dẫn đội U.15 nữ quốc gia. Tôi gặp gỡ các lãnh đạo của họ, nghe mô tả dự án: họ muốn tập hợp những cầu thủ nữ giỏi nhất dưới 15 tuổi trên toàn quốc, đưa về một thành phố, cho ăn ở, học văn hóa và tập luyện hàng ngày. Chỉ vài ngày sau buổi họp, tôi đã có mặt ở Quảng Châu, cùng các cô gái trên sân tập. Mọi chuyện diễn ra cực nhanh, như người ta nói là cứ xách con chó cưng với cái vali lên rồi đi thôi.
Năm đầu tiên tuyệt vời. Các cầu thủ học văn hóa buổi sáng, tôi có văn phòng trong trường để theo dõi việc học, đảm bảo các em làm bài tập, gặp gỡ phụ huynh và thầy cô. Buổi chiều, chúng tôi tập luyện. Chúng tôi đưa đội đi Nga, sang Hàn Quốc dự giải – đó là một chương trình thật sự chuyên nghiệp. Nhưng đến cuối năm 2019, Covid-19 bùng phát. Đúng lúc đó, Hàn Quốc gọi cho tôi. Colin Bell – HLV trưởng Frankfurt năm xưa – giờ đã dẫn đội tuyển nữ Hàn Quốc, mời tôi sang làm trợ lý. Tôi trao đổi lại với Liên đoàn Bóng đá Trung Quốc. Khi đó lệnh phong tỏa sắp được ban bố vì dịch bệnh lan rộng. May mắn là họ đồng ý cho tôi rời đi. Thế là cuối năm 2019, tôi đến Hàn Quốc.
Sau đó, tôi cũng từng có 4 làm trợ lý HLV đội tuyển nữ Hàn Quốc. Chúng tôi lọt vào chung kết Asian Cup, rồi dự World Cup – hành trình đó cho tôi cảm giác rằng mình đã khép lại một chương của sự nghiệp ở bóng đá nữ. Tôi từng dẫn dắt ở Champions League, Bundesliga, giải Thụy Điển, đội trẻ quốc gia, Asian Cup và World Cup – nên tôi nghĩ đã đến lúc mình bước ra khỏi bóng đá nữ.
Nhiều năm sau, giờ đây tôi đang ở Việt Nam, dẫn dắt đội tuyển Nepal – một hành trình thật điên rồ”, HLV đội tuyển Nepal khép lại câu chuyện”.
Nguồn: thanhnien.vn